Khi Niềm Tin Là Món Quà

Mỗi khi ai đó kể cho bạn nghe về nỗi đau, ước mơ hay những giằng xé trong lòng, họ đang đặt một phần trái tim vào tay bạn. Đó không chỉ là một câu chuyện; đó là niềm tin rằng bạn sẽ nâng niu điều họ vừa trao.

Nhưng câu chuyện nào cũng chỉ là phiên bản được cô đọng. Không ai có thể truyền đạt đủ tất cả bối cảnh, góc nhìn hay cảm xúc chồng chéo phía sau. Khi chúng ta vội vàng lắp ghép các chi tiết thiếu hụt ấy thành “chứng cứ” để phản bác, phán xét hoặc thắng thua, chúng ta đã biến quà tặng niềm tin thành một mũi dao.

Hãy thử lắng nghe theo một cách khác: thay vì săn tìm điểm yếu trong niềm tin của người đối diện, hãy tìm xem điều gì đã giúp họ đứng vững. Khi bạn nói “mình hiểu vì sao bạn tin như vậy”, bạn không đồng ý vô điều kiện; bạn chỉ xác nhận rằng họ được nhìn thấy. Sự nhìn thấy ấy mới giúp cuộc đối thoại mở ra thêm nhiều tầng ý nghĩa.

Đôi khi chúng ta cảm thấy bất đồng nên muốn “phản công” ngay lập tức. Nhưng mỗi lần làm vậy, ta đang dạy người kia rằng sự cởi mở là nguy hiểm. Một khi họ lặng im, chúng ta cũng mất đi cơ hội học hỏi và kết nối.

Vì thế, khi lắng nghe, đừng dùng niềm tin của người khác để chống lại họ. Hãy xem nó như bản đồ chỉ ra những điều họ trân trọng nhất. Khi ta nâng niu bản đồ ấy, cả hai bên đều có thêm can đảm để tiếp tục chia sẻ và cùng nhau lớn lên.